Kết quả tìm kiếm cho "khóc nghẹn ngào"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 46
Năm 19… bệnh tả khởi phát rồi bùng nổ thành đại dịch quét qua làng Bồng Hải, vô cùng đau thương tang tóc.
Với các cán bộ y tế tại Bệnh viện Trung ương Quân đội 108, Tổng Bí thư là một vị lãnh đạo mộc mạc, gần gũi, hài hước và dành toàn tâm, toàn ý cho công việc vì nước, vì dân cho tới những phút cuối đời.
Tay vợt Barbora Krejcikova đã thi đấu xuất sắc để trở thành tân vô địch Wimbledon nội dung đơn nữ. Nguồn cảm hứng giúp Krejcikova bay cao đến từ cố tay vợt Jana Novotna, người dìu dắt cô trong những năm tháng đầu sự nghiệp.
Nó là chiếc xe đạp 'kỳ quan': cổ nghênh nghểnh cách cái sườn cong cong một đoạn thiệt là xa. 'Xe mày té xuống thì nhiễm trùng mà chết ngay đuông!' - bạn bè trêu thế.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Tháng tư lịch sử, những người lính Điện Biên, thanh niên xung phong, dân công hỏa tuyến… ở độ tuổi xưa nay hiếm trở về chiến trường xưa, nghẹn ngào bên mộ phần những người đồng chí, đồng đội đã hy sinh ở Nghĩa trang Liệt sĩ A1. Họ là những người chiến sĩ đã làm nên một Điện Biên 'lẫy lừng năm châu- chấn động địa cầu'
Tan giờ làm, Thủy đón con như thường lệ. Cửa cổng hôm nay không đóng. Đoán nhà có khách, Thủy tắt máy dẫn xe vào sân.
Khanh ngồi xuống ghế, trong lúc chờ đợi Ngân Hoa, cô chọn mở màn bằng Serenade của Schubert. Đó là một bài nhạc quen thuộc, quen đến mức cô như hòa vào nó ngay từng phím đàn...
Trong ngày làm việc thứ 15 của phiên tòa, nhiều bị cáo khi tự bào chữa đã nhận tội, mong được giảm nhẹ hình phạt
Những ngày tháng Ba, Gạc Ma - một cái tên luôn nhắc nhở các thế hệ người Việt Nam hôm nay về một ký ức bi tráng không thể nào quên.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Cuối cùng bạn bè, người thân cũng được vui mừng thấy chị hạnh phúc trong một đám cưới thật trọn vẹn. Ngay cả thời tiết dường như cũng xao xuyến mà chiều lòng người đến thế. Vừa trước đó, giữa mùa xuân mà đợt gió mùa tràn về mang theo mưa làm cái lạnh nơi miền trung du càng thêm tê tái.